Đề bài:
Phân tích những phẩm chất tốt đẹp của Lục Vân Tiên trong đoạn trích Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga của Nguyễn Đình Chiểu.
Bài làm:
Nguyễn Đình Chiểu (1822 – 1888), tên chữ là Mạnh Trạch, bút hiệu Hối Trai, là nhà thơ yêu nước nổi tiếng cuối thế kỉ XIX, thời kì đầu thực dân Pháp xâm lược nước ta. Cuộc đời và sự nghiệp của ông là một tấm gương chói sáng trong lịch sử và văn học Việt Nam. Ông đã cống hiến cho đời những tác phẩm nổi tiếng như Lục Vân Tiên, Ngư Tiều y thuật vấn đáp, Dương Từ Hà Mậu, Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc… Quan điểm hết sức đúng đắn của Nguyễn Đình Chiểu về vai trò văn chương và nhà văn cho đến nay vẫn là ngọn đuốc soi đường cho giới văn nghệ sĩ: Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm, Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà.
Truyện thơ Lục Vân Tiên là tác phẩm được nhân dân ta yêu thích và truyền tụng rộng rãi bởi nó là bài học lớn về đạo làm người được xây dựng trên nền tảng luân lí cổ truyền: nhân, nghĩa, lễ, trí, tín.
Đoạn trích Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga nằm ở phần đầu tác phẩm. Nội dung kể về chuyện trên đường đi thi Lục Vân Tiên gặp cảnh dân chúng bị cướp bóc đã ra tay cứu giúp. Trong số người được cứu có Kiều Nguyệt Nga. Đoạn trích ghi lại một sự kiện đặc biệt làm nổi bật phẩm cách cao quý của Lục Vân Tiên: anh hùng hào hiệp, trọng nghĩa khinh tài. Đồng thời, nó là mốc son đánh dấu cuộc gặp gỡ có một không hai giữa Vân Tiên – Nguyệt Nga và khởi đầu mối tình thủy chung son sắt giữa hai người.
Với quan niệm sống của một đấng trượng phu: Kiến ngãi bất vi vô dõng dã, trên đường đi thi, Lục Vân Tiên gặp cảnh lũ cướp Phong Lai cướp phá dân lành, chàng đã Bẻ cây làm gậy nhằm làng xông vô, một mình tung hoành tả đột hữu xông, không sợ hiểm nguy đến tính mạng. Hành động đánh cướp cứu dân của chàng là hoàn toàn tự nguyện, xuất phát từ lòng thương người hiền lương bị áp bức, ghét kẻ hung đồ hại dân. Nhà thơ không tiếc lời ca ngợi Lục Vân Tiên. Ông so sánh khí thế dũng mãnh của chàng với Triệu Tử Lọng, một tướng trẻ tài ba thời Tam Quốc:
Khác nào Triệu Tử phá vòng Đương Dang.
Đều quăng gươm giáo tìm đàng chạy ngay.
Phong Lai trở chẳng kịp tay,
Bị Tiên một gậy thác rày thân vong.
Nàng là phận gái, ta là phận trai.
Khi Kiều Nguyệt Nga kể đầu đuôi việc mình mắc nạn và xin được lạy tạ đền ơn thì:
“Làm ơn há dễ trông người trả ơn.
Nay đà rõ đặng nguồn cơn,
Nào ai tính thiệt so hơn làm gì.
Nhớ câu kiến nghĩa bất vi,
Làm người thế ấy cũng phi anh hùng”.