Đề bài: Nghị luận về hiện tượng nói tục chửi thề
Bài Làm
Các đề thi nghị luận xã hội khác:
1.“Quý khách không cho trẻ em tiền, bánh kẹo. Trẻ em sẽ bỏ học đi xin tiền, bánh kẹo”
2.Những lợi ích và tác hại của việc sử dụng Facebook trong giới trẻ hiện nay
1. Mở bài
– Ngôn ngữ là phương tiện giao tiếp quan trọng nhất của con người và xã hội loài người, đảm bảo một mặt truyền đạt và hiểu biết lẫn nhau của các thành viên xã hội. Ngôn ngữ không chỉ truyền đạt thông tin mà còn tác động đến nhân cách, can thiệp vào bức tranh thế giới nhân cách, vào văn hóa ngôn ngữ của nó.
– Nói tục chửi thề là một hiện tượng khá phổ biến trong trường học hiện nay. Đó là một thói hư tật xấu gây ra nhiều tác hại nghiêm trọng đối với đạo đức và hành vi ứng xử của học sinh.
2. Thân bài
a) Giải thích
– Nói tục chửi thề là dùng những lời lẽ thô tục, thiếu tế nhị, thiếu văn hóa trong giao tiếp nhằm bôi nhọ, sỉ nhục hoặc xúc phạm nhân cách người khác.
b) Bàn luận
(1) Hiện trạng
– Nói tục chửi thề diễn ra hầu hết ở nhiều cấp học trong các trường học, trở thành một hiện tượng khó kiểm soát.
– Học sinh thường dùng những lời lẽ thô tục, thiếu lễ độ, vi phạm nghiêm trọng các chuẩn mực đạo đức, văn hóa nhà trường trong giao tiếp.
– Nói tục chửi thề đang có xu hướng ảnh hưởng tràn lan, bị lạm dụng trong ngôn ngữ giao tiếp của học sinh nếu nhà trường, gia đình và xã hội không nhanh chóng chấn chỉnh, định hướng khắc phục.
(2) Nguyên nhân
– Do sự phát triển của kinh tế, xã hội, công nghệ thông tin kết hợp với sự xâm nhập tràn lan của các nền văn hóa ngoại lai khiến cho nhận thức của học sinh về ngôn ngữ giao tiếp, văn hóa và đạo đức trở nên lệch lạc gây ra các hành vi giao tiếp thiếu chuẩn mực, thiếu trong sáng, lễ độ.
– Do lối sống đua đòi, thực dụng, dễ dãi của một số bạn trẻ dẫn đến sự suy thoái nhân cách và đạo đức, từ đó ảnh hưởng đến thế hệ học sinh trong trường học. Từ một vài cá nhân, nói tục chửi thề trở thành một hiện tượng tràn lan và ngày càng ảnh hưởng sâu sắc trong lứa tuổi học sinh.
– Bản thân HS thiếu nhận thức về tác hại của việc nói tục chửi thề. Từ đó, thiếu tự điều chỉnh ngôn ngữ giao tiếp của mình.
– Nhà trường, gia đình và xã hội thiếu quan tâm sâu sắc, buông lỏng giáo dục đạo đức nhân cách và ngôn ngữ giao tiếp chuẩn mực cho học sinh. Việc thiếu nghiêm khắc trong vấn đề xây dựng và rèn luyện thế hệ học sinh trong vấn đề văn hóa và hành vi ứng xử khiến cho hiện tượng nói tục chửi thề xảy ra tràn lan mà không được nhắc nhở hay xử lí hiệu quả. Người lớn thiếu gương mẫu, trở thành tấm gương xấu cho HS bắt chước làm theo.
(3) Hậu quả
– Thường xuyên nói tục chửi thề làm đạo đức và nhân cách của người học sinh bị suy đồi. Biến con người mình thành kẻ thiếu học thức, bị đánh giá là vô văn hóa, bị mọi người xa lánh, ghét bỏ. Việc nói tục chửi thề làm cho kĩ năng giao tiếp của học sinh trở nên yếu kém vì những phát ngôn lệch chuẩn.
– Không chỉ vậy, việc nói tục, chửi thề còn ảnh hưởng rất lớn đến người khác. Nhất là trong các trường hợp nói tục chửi thề với mục đích lăng mạ, sỉ nhục người đối diện. Hành động đó làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự, lòng tự trọng của người bị lăng mạ. Nếu việc này lặp đi lặp lại xảy ra nhiều lần, có thể gây ra tâm lý bức bối, ức chế, không kiểm soát được bản thân, có những hành động có thể gây hậu quả nghiêm trọng. Thực sự đã có nhiều vụ bạo lực học đường đau lòng xảy ra cũng chỉ vì một lời nói tục, một cái nhìn đểu.
– Nguy hiểm hơn nữa là nếu không ngăn chặn thói xấu này, dần dà sẽ tạo nên một hệ lụy khôn lường. Một người nói tục, cả bàn nói tục, cả lớp nói tục, cả trường nói tục… lan ra cả ngoài xã hội. Khi đó xã hội văn minh sẽ biến mất mà thay vào đó là một xã hội thiếu văn hóa trầm trọng.
– Nói tục chửi thề còn là nguyên nhân dẫn đến các tệ nạn xã hội và hành động phạm pháp.
(4) Giải pháp
– Rèn luyện nhân cách, nhân phẩm; nâng cao bản lĩnh sống; tham gia vào các sinh hoạt văn hóa lành mạnh.
– Trau dồi ngôn ngữ chuẩn mực. Học tập lối sống lành mạnh, văn mình. Ăn nói lịch sự, đối xử hòa nhã với bạn bè. Đặc biệt là có ý thức giữ gìn sự trong sáng của Tiếng Việt. Không dùng những từ ngữ thiếu tế nhị, lịch sự, không dùng tiếng lóng, tiếng nhại, từ ngữ địa phương tùy tiện, hướng đến sự giao tiếp hiệu quả, tôn trọng, hiện đại và văn minh. Không xúc phạm, lăng mạ gia đình, nhân phẩm, danh dự người khác bằng những từ ngữ miệt thị, thô tục, vô văn hóa hoặc tàn bạo, độc ác…
– Tôn trọng nhân cách nhân phẩm người khác. Cung kính, lễ độ với người lớn. Tăng cường thực hiện các hành vi văn hóa trong giao tiếp hằng ngày. Xây dựng lối sống văn hóa lành mạnh, chuẩn mực, tránh xa các thói hư tật xấu của xã hội.
c) Bài học nhận thức và hành động
– Nhận thức: Nói tục chửi thề là một hành vi vô đạo đức, làm mất nhân cách, nhân phẩm con người.
– Hành động:
+ Phê phán hiện tượng nói tục chửi thề đặc biệt trong môi trường học đường
+ Là học sinh, không nên nói tục chửi thề. Mỗi học sinh phải rèn luyện nhân cách nhân phẩm, phấn đấu học tập tốt, trở thành người hữu ích, mai này đem sức mình xây dựng quê hương đất nước.
+ Liên tục bồi dưỡng năng lực giao tiếp, giữ gìn sự trong sáng của Tiếng Việt trong thời đại mới.
3. Kết bài
Hiện nay trong trường học, vẫn còn rất nhiều HS thường hay nói tục chửi thề. Việc làm đó khiến các bạn không được bạn bè tôn trọng, thầy cô yêu mến. Những HS như thế thật đáng chê trách. Mỗi cá nhân và tập thể cần lên án, đấu tranh và loại bỏ thói xấu nói tục chửi thề vì một môi trường học đường văn minh.