Đóng vai Trương Sinh kể lại đoạn đầu Chuyện người con gái Nam Xương bằng ngôi kể thứ nhất
Cảm nhận về bài thơ Sang Thu (tổng hợp)
Đề bài: Đóng vai Trương Sinh kể lại đoạn đầu Chuyện người con gái Nam Xương bằng ngôi kể thứ nhất.
Hướng dẫn làm bài
Mình vốn là con nhà hào phú, chẳng thích học hành. Đến tuổi trưởng thành, mình xin mẹ mang trăm lạng vàng hỏi Vũ Nương về làm vợ. Vũ Nương con nhà nghèo khó nhưng xinh đẹp thùy mị nết na nhất vùng. Nàng luôn giữ gìn khuôn phép nên tính mình dù có nóng giận, vợ chồng cũng không xảy ra chuyện bất hòa. Năm ấy có giặc Chiêm xâm lấn bờ cõi nên mình xung phong vào quân đội của triều đình đi gẹp giặc. Buổi tiễn mình ra đi, mẹ và vợ lo lắng dặn dò. Mình lại rất lo lắng chuyện ở nhà khi mẹ già, vợ lại mang thai sắp đến kì sinh nở.
Nghe nói, mình đi khoảng mươi ngày thì Vũ Nương sinh con đặt tên là Đản. Mẹ mình vì lo lắng thương nhớ mình, sinh ra ốm đau. Vũ Nương thay mình chăm sóc chu đáo nhưng cụ vẫn không qua khỏi. Nàng lo ma chay chu đáo.
Năm sau, giặc tan, trở về nhà không có mẹ, lòng mình đau xót vô cùng. Bế con ra thăm mộ mẹ thằng bé quấy khóc, mình phải dỗ dành:
– Nín đi con! Đừng khóc. Cha về bà đã mất, lòng cha buồn khổ quá.
Đứa bé nín ngay, hỏi mình:
– Ông cũng là cha tôi ư? Ông lại biết nói chứ không như cha tôi trước kia chỉ nín thin thít.
Mình ngạc nhiên gạn hỏi con. Thằng bé kể :
– Đêm nào cũng có một người đàn ông đến, mẹ nó đi đâu người đàn ông nọ đi theo đến đó nhưng không bao giờ bế con cả. Cơn ghen bừng bừng bốc lên, mình tức tốc bế con về nhà chửi um lên cho hả giận, mặc cho Vũ Nương thanh minh, mặc cho họ hàng làng xóm bênh vực.
Nào ngờ, Vũ Nương gieo mình xuống bến Hoàng Giang tự tử. Dù giận nàng, mình vẫn tìm cách cứu thây nàng nhưng tìm khắp nơi không thấy.
Đêm ấy ! Dưới ngọn đèn khuya, trong căn nhà vắng vẻ chỉ có hai cha con, thằng bé Đản bỗng reo lên :
– Cha Đản đến kìa.
Giật mình, mình vội hỏi thằng bé. Thằng bé chỉ vào cái bóng trên và bảo đó là bố nó. Mình đau xót ân hận vô cùng. Khi thấu hiểu nỗi oan của vợ thì vợ mình đâu còn nữa !!!