1. Đọc đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu ở dưới:
“Dẫu trôi nổi, dẫu cực khổ thế nào mặc lòng, miễn là có kẻ mang đai đội mũ ngất ngưởng ngồi trên, có kẻ áo rộng khăn đen lúc nhúc lạy dưới, trăm nghìn năm như thế cũng xong! Dân khôn mà chi! Dân ngu mà chi! Dân lợi mà chi! Dân hại mà chi! Dân càng nô lệ, ngôi vua càng lâu dài, bọn quan lại càng phú quý! Chẳng những thế mà thôi, “một người làm quan một nhà có phước”, dầu tham, dầu nhũng, dầu vơ vét, dầu rút tỉa của dân thế nào cũng không ai phẩm bình; dầu lấy của dân mua vườn sắm ruộng, xây nhà làm cửa cũng không ai chê bai. Người ngoài thì khen đắc thời, người nhà thì dựa hơi quan, khiến những kẻ ham mồi phú quý không đua chen vào đám quan trường sao được!”
(Phan Châu Trinh, Về luân lí xã hội ở nước ta, Ngữ văn 11, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, 2014, trang 86 – 87)
Phong cách ngôn ngữ của đoạn văn là phong cách chính luận.
– Phương thức nghị luận: tác giả rất chú ý chỉ ra mối liên hệ nhân quả giữa các hiện tượng, sự việc, nhằm thuyết phục người đọc tin vào điều ông khẳng định.
– Phương thức biểu cảm: đoạn văn thể hiện rõ tình cảm thống thiết của tác giả khi nói tới sự thối nát của đám quan trường, nỗi khổ của dân chúng và sự vô cảm của các công dân.
– Điệp từ: dầu, dẫu.
– Điệp cú pháp (điệp mô hình câu): có kẻ… ngất ngưởng ngồi trên, có kẻ… lúc nhúc lạy dưới; dân… mà chi; dầu… cũng không ai…; người ngoài thì…, người nhà thì…
Tác dụng của biện pháp điệp: nhấn mạnh tình trạng thê thảm của hoàn cảnh; bộc lộ nỗi đau và nỗi căm giận của tác giả một cách trực diện, nhằm gây hiệu quả tác động một cách nhanh chóng.
Em ơi buồn làm chi
Anh đưa em về sông Đuống
Ngày xưa cát trắng phẳng lì
Sông Đuống trôi đi
Một dòng lấp lánh
Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kì
Xanh xanh bãi mía bờ dâu
Ngô khoai biêng biếc
Đứng bên này sông sao nhớ tiếc
Sao xót xa như rụng bàn tay
(Hoàng Cầm – Bên kia sông Đuống, Ngữ văn 12 nâng cao, NXB Giáo dục Việt Nam 2014, tập một, trang 72)
Trả lời các câu hỏi:
Đề tài của đoạn thơ (nêu một trong các “khả năng” sau đây đều được): quê hương, đất nước; nỗi nhớ sông Đuống quê hương; vẻ đẹp của con sông Đuống; sông Đuống ngày xưa… Căn cứ vào hình tượng được miêu tả, thể hiện trong 10 câu trích, ta có thể xác định được đề tài của đoạn thơ như trên.
Thể thơ được dùng trong đoạn thơ là thể thơ tự do. Căn cứ để khẳng định điều này: số tiếng trong các câu không bị quy định chặt chẽ; vần thơ được gieo khá linh hoạt, không nằm ở những vị trí cố định…
Chính từ láy nghiêng nghiêng đã góp phần tạo nên một hình ảnh thơ rất lạ: Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kì
Mùa hè năm nay, chúng ta đã phải hứng chịu một đợt nắng nóng khủng khiếp kéo dài và nhiều hiện tượng thời tiết bất thường. Trái đất đang nóng dần lên. Biết bao hiểm họa khôn lường đối với nhân loại đang chờ phía trước. “Hãy cứu lấy trái đất của chúng ta” – lời kêu gọi khẩn thiết ấy đã vang lên. Nhiều người nhận thấy sự nghiêm trọng của vấn đề và trách nhiệm của bản thân. Nhưng ngược lại, không ít người lại thấy đó là chuyện quá to tát, xa xôi, không thuộc về trách nhiệm của cá nhân mình.
Hãy trình bày quan điểm của anh (chị) về hai thái độ trái ngược trên (bằng một bài văn khoảng 600 từ)
Giới thiệu chung về thảm họa môi sinh, môi trường – một trong những những thảm họa đang đe dọa cuộc sống của nhân loại nói chung, của mỗi người nói riêng.
Xác nhận thực tế đợt nắng nóng khủng khiếp trong hè năm nay và nêu lên những tác động tiêu cực của nó (chú ý đưa vào những ví dụ cụ thể, sống động, theo những gì ghi nhận được trong thời gian qua, bằng quan sát trực tiếp hay bằng những thông tin từ các phương tiện thông tin đại chúng)
Quan điểm cho rằng đây là vấn đề nghiêm trọng mà mọi người phải quan tâm là quan niệm đúng đắn và tích cực. Nó nhắc chúng ta rằng, một hành động tuy nhỏ nhặt của mỗi người cũng góp phần vào việc giữ gìn môi trường sống; một thái độ thờ ơ, bàng quan vô trách nhiệm đều có thể làm suy yếu nỗ lực chung của nhân loại trong việc bảo vệ trái đất – nơi cư trú duy nhất của chúng ta.
Bên cạnh quan điểm nêu trên là quan điểm cho rằng đừng quan trọng hóa vấn đề trước hiện tượng nắng nóng vừa rồi và đừng ảo tưởng về khả năng của mỗi cá nhân trong nhiệm vụ quá to tát và nặng nề là cứu trái đất. Đây là một quan niệm mang tính chất tiêu cực, dễ làm con người thụ động và ít quan tâm đến những hoạt động sôi nổi của cộng đồng. Thực sự, người ta có thể làm được nhiều điều để ngăn chặn những thảm họa, bắt đầu từ những việc tưởng chừng nhỏ nhặt hằng ngày.
Nêu thái độ chung cần có của con người trong cuộc sống hôm nay: chúng ta cần biết dự phần vào những việc lớn của cộng đồng, quốc gia, nhân loại với ý thức sâu sắc rằng mọi cố gắng tốt đẹp của từng cá nhân con người, dù nhỏ bé, đều có ý nghĩa lớn lao.
Hài lòng vì mấy đứa cháu sắp xếp mọi việc chu tất trước khi nhập ngũ, nhân vật chú Năm (Những đứa con trong gia đình – Nguyễn Thi) đã nói:
“– Khôn! Việc nhà nó thu được gọn thì việc nước nó mở được rộng, gọn bề gia thế, đặng bề nước non. Con nít chúng bây kỳ đánh giặc này khôn hơn chú hồi trước”.
Anh (chị) có đồng tình với câu nói của chú Năm không? Hãy phát biểu cảm nhận của mình về hai nhân vật Chiến và Việt trong tác phẩm.
Tóm tắt tình huống đã khiến chú Năm thốt ra câu nói hài lòng về hai chị em Chiến Việt: sau khi ghi tên nhập ngũ, hai chị em trao đổi với nhau về chuyện gia đình và cắt đặt mọi thứ gọn gàng đâu vào đó để có thể yên tâm lên đường.
Phát biểu ý kiến về câu nói của chú Năm: chú Năm đã nói rất đúng về hai đứa cháu của mình; niềm tự hào của chú chứa đựng sự tin tưởng vào thế hệ tiếp nối và thể hiện sự ý thức sâu sắc về mối quan hệ giữa việc nhà và việc nước.
Cảm nhận chung về hai nhân vật: sinh ra trong gia đình phải chịu nhiều mất mát do giặc gây ra, Chiến và Việt là những con người giàu tinh thần cách mạng, có tình yêu thương sâu sắc đối với những người thân, có lòng căm thù giặc, có tinh thần chiến đấu vì quê hương… Việc làm, lời nói của hai chị em thật tự nhiên, hồn nhiên mà lại có ý nghĩa sâu sắc, có thể khiến người đọc vừa cảm mến, thích thú vừa khâm phục.
Cảm nhận về nét riêng của từng nhân vật: Việt còn khá trẻ con trong mọi việc, nói năng vô tư, đôi khi đành hanh với chị nhưng vẫn biết thương chị; Chiến đã ra dáng một người phụ nữ xốc vác, lo toan, biết nghĩ trước, nghĩ sau, thấy rõ trách nhiệm của mình với gia đình và với quê hương, tuy vậy, vẫn còn có lúc để lộ nét hành xử của một người con gái vừa qua tuổi thiếu niên.