Viết cảm nghĩ về Bà
Mời các bạn tham khảo thêm tài liệu
Đề thi về bài ca dao: Anh đi anh nhớ quê nhà
Có thể nói, Bà là người em yêu quí nhất trên đời. Hình ảnh Bà luôn in sâu trong tâm trí và cả trái tim em. Một người Bà rất mực hiền từ và nhân hậu.Từ bé, em đã sống trong vòng tay yêu thương của bà. Vì bố mẹ em bận làm ăn nên em gắn bó, thân thiết với bà hơn hết. Và hình như hình ảnh bà từ khi em lẫm chẫm biết đi cho đến bây giờ chẳng hề thay đổi: vẫn mái tóc pha sương, vẫn làn da cháy sạm màu và đôi mắt hiền từ luôn nhìn em đầy âu yếm.
Lắm khi, em ngỡ bà là một bà tiên. Bởi khi bên bà trong em luôn đầy ắp tình yêu thương và niềm hi vọng. Và cũng bởi vì, tâm hồn em như được sưởi ấm bằng sự bao dung, hiền hậu của bà. Nhưng cũng có lúc, em “tức” bà lắm vì những chuyện như là: ngồi đọc truyện hay xem ti vi nhiều bị bà mắng. Bấy giờ, trong đầu em chỉ nhủ thầm “Chán bà, chán bà quá mất thôi”. Nhưng chỉ một lúc sau, bình tĩnh lại, em thấy mình thật vô lí: bà làm thế, tất cả cũng chỉ vì mình. Nghĩ thế, em không còn tức bà mà còn thầm biết ơn bà.
Nhưng em không chỉ yêu quí bà vì bà hiền hậu như một bà tiên đâu, em quí bà còn vì bà rất hiểu em nữa. Mỗi khi em buồn, ánh mắt bà tỏa ra sự ấm áp, dịu dàng. Còn mỗi lúc em vui, ánh mắt đó lại tràn ngập tin yêu, trìu mến. Ôi! Ánh mắt của bà em. Có gì ấm áp hơn đôi mắt ấy! Có gì dịu dàng bằng đôi mắt của bà em! Với em, có lẽ là không.
Ở lớp em, có một số bạn khi sinh ra đã không còn bà nữa. Em thấy các bạn ấy thật thiệt thòi không được như em. Và vì thế, em thấy mình thật hạnh phúc và may mắn có một người bà hiền hậu, nhân từ như vậy.
Giờ em có thể chắc chắn: Bà là người mà em yêu quí nhất và tình cảm ấy mãi mãi ở trong em.