Phân tích tình cảm và suy nghĩ gì về quê hương dân tộc qua bài nói với con của Y Phương
Chuyển nội dung bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh thành một bài văn
Đề bài:
Qua lời trò chuyện với con, người cha trong bài Nói với con của Y Phương đã thể hiện những tình cảm và suy nghĩ gì về quê hương, dân tộc?
Bài làm:
Y Phương là nhà thơ dân tộc Tày, quê ở Cao Bằng, một tỉnh vùng cao nơi địa đầu Tổ quốc, mảnh đất có truyền thống đánh giặc kiên cường và truyền thống thơ ca phong phú, da dạng của các dân tộc thiểu số, Qua bài thơ Nói với con, nhà thơ nhắc nhở về cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người, về sức sống mạnh mẽ, bền bỉ của quê hương, dân tộc.
Mạch nguồn cảm hứng trong bài thơ phát triển song song với những điều suy nghĩ tâm huyết của người cha và được thể hiện bằng ngôn ngữ thơ ca hồn nhiên, dung dị, đậm đà hơi thở cuộc sống cần lao, chất phác của đồng bào các dân tộc thiểu số miền núi. Sợi dây vô hình nối kết tình cha con, tình mẹ con thiêng liêng được tác giả phản ánh qua bốn câu thơ mộc mạc mà đậm đà ý nghĩa:
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói,
Hai bước tới tiếng cười
Khung cảnh một gia đình chan hòa hạnh phúc giữa cuộc sống yên vui đáng yêu biết mấy! Niềm tự hào về dân tộc mình đã bật thốt thành lời từ trái tim chân thành của người cha:
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Những tinh hoa truyền thống lâu đời vẫn thể hiện rõ ràng trong cuộc sống lao động hằng ngày của bà con dân tộc Tày nói riêng và mấy chục dân tộc thiểu số khác nói chung. Đời sống tinh thần nên thơ, nên nhạc khiến cho công việc đỡ nhọc nhằn và con người có thêm niềm vui, niềm tin vào cuộc đời. Người cha muốn nói với con rằng chính mảnh đất nơi ta sinh ra và lớn lên là cội nguồn hạnh phúc lớn lao vô tận:
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời
Có cha mẹ mới có con cái. Con cái là hoa thơm quả ngọt của hạnh phúc lứa đôi. Bởi vậy, cha muốn con cùng cha mẹ trả ơn nặng nghĩa dày của dân tộc mình, quê hương mình. Cha mẹ muốn con xứng đáng với những gì đẹp đẽ nhất mà dân tộc đã trao cho, quê hương đã trao cho:a
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đổi
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.