Bình giảng bài thơ Đây mùa thu tới của Xuân Diệu
Phân tích bản Tuyên ngôn độc lập của Hồ Chí Minh
Đề bài:
Nhắc đến Xuân Diệu ta tưởng tượng ngay đến thiên nhiên con người. Em hãy Bình giảng bài thơ Đây Mùa Thu Tới để thấy được điều này.
Bài làm:
Xuân Diệu có thể được mệnh danh là nhà thơ của thời gian, tất cả những tác phẩm của ông luôn luôn hướng tới thiên nhiên, đến cuộc sống và đến lòng người, như chúng ta thấy trong lời thơ bài vội vàng ông đã nêu lên được những khoảng không gian sống vội vã của con người, nhưng sang đến tác phẩm đây mùa thu tới ông lại bộc lộ những cảm xúc và thi vị của mùa thu đất nước.
Đây màu thu tới là bài thơ hay, nó mang dạt dào những cảm xúc của con người hình ảnh thơ đậm chất nhạc buồn, những hình ảnh mà nhà thơ sử dụng đã mang đậm màu sắc và giá trị của cuộc sống. Mở đầu bài thơ tác giả đã diễn tả:
Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;
Đây mùa thu tới – mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.
Hình ảnh thơ hay và mượn những khung cảnh thiên nhiên để nói lên cảm xác của con người, những hình ảnh rặng liễu đìu hiu, nhưng tác giả đã thả hồn mình, vào với lời thơ và nhân hóa sự vật rặng liễu biết đứng chịu tang, đang có tâm trạng buồn rầu , đau đớn về sự ra đi, những chiếc lá vàng úa đang dần lìa khỏi cành, mùa thu là mùa của rụng lá, cây cối như chút hết lá, cây cối chỉ còn trơ lại những hình ảnh của cành và cây, chính vì vậy tác giả đã dùng những biện pháp nhân hóa ẩn dụ để nói về sự ra đi của chiếc áo mơ phai nhạt lá vàng, những rặng liễu đìu hiu đó là biểu hiện của những cảm giác buồn man mác đối với cuộc sống, tóc đang buồn và buông những dòng lệ, trong đoạn thơ này tác giả đã thể hiện được sự đau đớn và những sự ra đi sâu sắc và lúc đó chợt bừng tỉnh ra mùa thu tới đó là những cảm giác đang choảng ngợp trước những khung cảnh thiên nhiên, trước những hình ảnh mang đậm giá trị nhất.
Quang cảnh thiên nhiên đang tàn úa và xơ xác đang chút đi những lớp áo trên người để sang một mùa đã tới, những hình ảnh chiếc lá bay và lìa khỏi cành mỗi ngày:
Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá…
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
Tác giả đã nói lại một sự thật của thiên nhiên lúc bấy giờ hơn một nửa loài hoa đã rụng cành, những thiên nhiên nơi đây có lẽ đang run rảy khi mùa xuân đã tới, những chiếc lá biết run rẩy, và sợ khi mùa xuân tới chúng sẽ bị thay đi và mất đi những chiếc lá trên cành để rồi chỉ còn những nhánh gầy khô trơ trọi giữ một khung cảnh thiên nhiên rộng lớn, những hình ảnh thơ đậm màu sắc đã mang lại cho người đọc cái nhìn sâu sắc hơn về mùa thu mùa của rụng lá, những cành cây đang run rảy và những niềm báo hiệu trước đó là những đợt gió hiu hắt làm cho nó có cảm giác hơi se lạnh, có lẽ mùa thu đã đến rồi, mùa thu của đất trời nhưng rồi nó vẫn bị ngỡ ngàng và có cảm giác sợ khi mùa thu đã tới, những hình ảnh thơ mang màu sắc rực rỡ đang che đi những khoảng không gian rộng lớn của mỗi con người giá trị của nó để lại cho cuộc sống này cũng thú vị biết bao.
Những hương vị của thiên nhiên của cuộc sống đang ngập tràn trong khoảng không gian nơi đây, nhưng rồi tất cả những điều đó vẫn làm cho những thiên nhiên những cây cỏ rợn ngợp trước những hình ảnh xơ xác tiêu điều khi mùa xuân đang tới, tất cả nó để lại những cảm xúc mạnh mẽ và có ý nghĩa nhất đối với mỗi con người, hình ảnh thơ mang đậm những sắc màu và một sự thật khó thay đổi trong cuộc sống của mỗi con người.Những hình ảnh heo hút và có những cơn gió se lạnh làm rung rinh đi những chiếc lá, nó báo hiệu một mùa thu của đất trời đang đến, tiết trời mùa thu mát me, nhưng những chiếc lá trên cành đang dần rụng xuống, đó là một quy luật của tự nhiên của cuộc sống. Những hình ảnh thơ ảm đạm buồn rầu làm cho khu vườn vào mùa thu mang những tâm trạng và nỗi buồn man mác, những hình ảnh mang đậm giá trị tiếp theo đó là khung cảnh thiên nhiên vào mùa thu, những hình tượng thơ hay thu hút mạnh mẽ sự chú ý của người đọc:
Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ…
Non xa khởi sự nhạt sương mờ…
Đã nghe rét mướt luồn trong gió…
Đã vắng người sang những chuyến đò…
Khung cảnh thiên nhiên mênh mông rộng lớn, những khoảnh khắc buồn vô vọng, và tác giả đã nhân hóa sự vật sự việc lên cao, khi những nàng trăng biết ngẩn ngơ, ở đây tác giả đã thổi hồn mình vào sự vật và biến sự vật vô chi vô giác lại có những cảm xúc và tâm trạng giống của con người, những hình ảnh thơ giàu giá trị nó đã để lại những cảm xúc và những nỗi nhớ trong bản thân mỗi con người, những sự quạnh vắng, xa xôi hiu quạnh luôn xuất hiện xung quanh khung cảnh rộng lớn này, những hình tượng thơ hay, và giàu giá trị như hình ảnh của những cơn gió mướt xa xăm đây là khoảng không gian nói lên những khoảng không gian hưu quạnh và trống vắng của lòng người, những hình ảnh thơ mang giá trị to lớn nó mạnh mẽ và dạt dào cảm xúc. Những cơn gió đang bay và đánh thức tâm hồn của mỗi người, một khoảng không gian vô cùng rộng lớn nhưng nó lại đang bị bao trùm và thiếu vắng đi những bóng người, không gian mênh mông, nhưng nồng ghép vào đó là những khoảng không gian rộng lớn và để lại cho con người nhiều cảm xúc và những nỗi da diết cồn cào đến vô tận. Hình ảnh thơ được sử dụng ở đây mang những giá trị về sự biết ơn và những cảm xúc dạt dào nỗi nhớ của con người.
Trong khoảng không gian đó, hình ảnh thơ để lại cho mỗi con người, những cảm xúc lớn và mang đậm giá trị và màu sắc, khung cảnh rộng cùng với những tiết trời se lạnh, và thiếu vắng đi những con người nó làm cho mỗi chúng ta có những cảm giác nâng nâng và những nỗi buồn không tên đang tồn tại xung quanh mỗi con người:
Mây vẩn từng không, chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.
Những nỗi buồn và sự chia ly, ở đây nó đang tồn tại và sự chi phối của khung cảnh dành lại cho mỗi con người, những hình ảnh thơ mang đậm màu sắc và giá trị khi diễn tả những nỗi buồn cô đơn, và khoảng không gian rộng lớn, đang bao trùm lên bài thơ, những hình ảnh thơ gợi rất nhiều những cảm xúc và sự man mác trong lòng người.
Bài thơ là dòng tâm trạng của tác giả, mượn những hình ảnh của thiên nhiên đất trời để nói lên dòng cảm xúc của lòng người, những hình ảnh thơ mang màu sắc và giàu sức sống, những giá trị to lớn khi nói về những nỗi nhớ và ngập tràn những tình cảm thắm thiết của con người.