Hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò chuyện với người lính lái xe trong bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính

Hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò chuyện với người lính lái xe trong bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính

Soạn bài tổng kết từ vựng (Từ tượng thanh và từ tượng hình)( tiết 4)

Đề bài: Hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò chuyện với người lính lái xe trong bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật. Viết bài văn kể lại cuộc gặp gỡ và trò chuyện ấy.

Hướng dẫn làm bài

Mở bài: Giới thiệu cuộc gặp gỡ bất ngờ của em với một người lính từng cầm súng chiến đấu và công tác trong đội ngũ những chiến sĩ vận tải dọc đường Trường Sơn, chở vũ khí, quân trang từ hậu phương ra tuyền tuyến lớn.
Hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò chuyện với người lính lái xe trong bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính

Hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò chuyện với người lính lái xe trong bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính

Thân bài:

Tưởng tưởng câu chuyện kể của người lính trên cơ sở những gì đã có ở bài thơ Tiểu độ xe không kính:

  • Niềm vui hăm hở của tuổi trẻ ra trận lúc bấy giờ “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước. Mà lòng phơi phới dậy tương lai”.
  • Lời kể, hay lời giới thiệu về đoàn xe và cả tiểu đội các chiến sĩ lái xe vận  tải vui vẻ, tếu táo mà thậ đĩnh đạc, hiên ngang, can đảm bên cạnh những chiếc xe không kính vì bom giật bom rung kính vỡ đi rồi.
  • Hình ảnh đoàn xe đang lừng lững tiến quân ra trận, những chiếc xe kì lạ “Không có kính chắn gió” – mà thật anh hùng, đang vượt qua chặng đường nguy hiểm quân thù đánh phá ác liệt. Trên những chiếc xe ấy, người chiến sĩ đang vững tay lái. Vừa nhấn ga cho xe lăn bánh ra trận, các anh vừa kể chuyện về mình, về đồng đội:

“Ung dung buồng lái ta ngồi
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng
Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng
Nhìn thấy con đường chảy thẳng vào tim
Như thấy sao trời đột ngột cánh chim
Như sa như ùa vào buồng lái”

  • Con đường ra trận có nhiều thử thách khó khăn ập tới: “bụi đường phun trắng” và “mưa tuôn, mưa xối” – hậu quả tất yếu của những chiếc xe mất kính bảo vệ. Trươc thử thách mới, người chiến sĩ vẫn không nao núng. Các anh càng bình tĩnh, dũng cảm hơn. “Không có kính ừ thì có bụi… không có kính ừ thì ướt áo”, chấp nhận, sự thách thức với tinh thần lạc quan và cả những tiếng cười đùa, những lời hứa hẹn, quyết tâm vượt gian khó nguy hiểm:

“… Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc
Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha
… Chưa cần thay lái trăm cây số nữa
Mưa ngừng, gió lùa mau khô thôi”.

  • Những kỉ niệm đẹp khi xe dừng lại nghỉ hoặc tới đích, đổ hàng: những  cuộc gặp gỡ, vui vầy trong không khí đoàn kết, trong tình đồng chí, đồng đội thật cảm độn:

“Những chiếc xe từ trong bom rơi
Đã về đây họp thành tiểu đội…
… Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy…”

  • Đoàn xe đã chiến thắng, vượt lên, bom đạn, hăm hở hướng lên phía trước, hướng ra tiền tuyến lớn với một tình cảm thiêng liêng “vì miền nam”, vì cuộc chiến đấu giành độc lập, thống nhất cho cả nước và bởi vì trong mỗi chiếc xe đó đều “có một trái tim” nhiệt tình, sôi nổi của người lính lái xe.

Kết bài: Những suy nghĩ cá nhân về những người chiến sĩ lái xe Trường Sơn vượt khó khăn gian khổ, luôn lạc quan, bình tĩnh chắc chắn “vô – lăng”, nhìn thật đúng hướng để đưa đoàn xe khẩn trương tới đích.

Thảo luận cho bài: Hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò chuyện với người lính lái xe trong bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính