Viết Cảm nghĩ về Mẹ

Viết Cảm nghĩ về Mẹ
Mời các bạn học sinh tham khảo thêm bài:
Khi còn nằm ở trong nôi, em thường nghe bà hát:
 Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chày thức đủ năm canh.
Câu ca dao ấy cho đến tận hôm nay vẫn còn vang vọng nhắc cho em không bao giờ quên công ơn của mẹ. Có lẽ cũng giống với rất nhiều người, mẹ em là 1 người đáng quý, đáng yêu và cũng rất tự hào.
Em sinh ra ở nông thôn nhưng lớn lên mười thì cả gia đình chuyển lên thành phố. Quãng thời gian đó cũng là cả quãng đời vất vả nhọc nhằn của mẹ. Những ngày tháng bươn trãi đã làm hằn lên ở đuôi mắt mẹ những vết rạn chân chim. Tuy thế khuôn mặt mẹ vẫn điềm nhiên và phúc hậu. Mẹ em không cao mà dáng người vừa phải, đôi tay vất vả của mẹ hơn chục năm qua đã dày công vun đắp cuộc sống cho cả gia đình. Có lẽ đó là điều to lớn nhất, ý nghĩa nhất mà mẹ dành cho cuộc sống của bố con em.
Mẹ có thời gian nhưng chẳng bao giờ em thấy mẹ cầu kì. Mẹ thích chiếc áo màu xanh nhạt và chiếc quần màu sẫm. mẹ thường dạy bảo em: “con hãy nhớ, giản dị bao giờ cũng rất cần cho cuộc sống”, câu nói của mẹ và cả tấm gương của mẹ nũa thật ý nghĩa vô cùng khi càng ngày em càng hiểu sâu sắc hơn cuộc sống xa hoa ở nơi đô thị.
Mười hai tuổi, em đã học được ở trường bao điều bổ ích, thế nhưng những bài học đầu tiên mà mẹ dạy sẽ trở thành những kỉ niệm không thể nào phai.
Viết Cảm nghĩ về Mẹ

Viết Cảm nghĩ về Mẹ

Em còn nhớ khi em chín tuổi, có một vài lần em không nghe lời mẹ, đội nắng đi chơi theo đám bạn suốt cả buổi trưa. Thế mà tối về lên cơn sốt vì cảm nặng, em cứ nằm thế và suốt mấy đêm liền mẹ đã thức trắng để lo cho em. Mấy hôm sau khi em đã khỏe, nhìn khuôn mặt mẹ hốc hác, xanh xao, em thấy ân hận lắm, em đã khóc và xin lỗi mẹ, thế nhưng mẹ đã hiểu, mẹ không hề quở mắng, mẹ ôm em thật chặt vào lòng và dường như trái tim yêu thương của mẹ đang nói lên hai tiếng thứ tha.
Mẹ của em hiền hòa và giàu yêu thương như thế. Nhưng tình thương của mẹ chỉ dành cho những đứa con yêu. Em còn nhớ một lần, lần ấy, gia đình em mới chuyển ra Hà Nội, sáng ngày chủ nhật, vẫn giản dị trong bộ quần áo quê mùa, em dắt tay mẹ đến công viên. Rồi bất chợt mẹ nhìn thấy một cậu bé trạc tuổi em đang xách một chiếc hộp đánh giầy. Mẹ nhìn cậu bé rồi nhìn em rồi xúc đọng đến rơi nước mắt, không hiểu sao lúc ấy em tự nhiên nắm chặt bàn tay mẹ, em hiểu mẹ đang nghĩ về những ngày tháng gian nan vất cả cả gia đình và chắc chăn mẹ đang buồn thương lắm cho cuộc đời cậu bé kia.
Em đã gặp bao cuộc đời lam lũ. Và mỗi lần như thế em lại càng yêu quý mẹ hơn. Sau này, dù có đi đâu, em cũng nhớ về mẹ, nhớ về lòng nhân hậu và nhớ về những gì mà mẹ đã hy sinh để chăm bẵm hạnh phúc cho cuộc đời em.

Thảo luận cho bài: Viết Cảm nghĩ về Mẹ