Những nét chính về sự nghiệp văn học của Nguyễn Tuân. Chú ý nêu rõ đặc điểm cơ bản về con người, tư tưởng và phong cách nghệ thuật của Nguyền Tuân.
Nguyễn Tuân (1910 – 1987), quê xã Nhân Mục, thôn Thượng Đình, nay thuộc xã Nhân Chính, huyện Từ Liêm, Hà Nội. Ông sinh ra từ một gia đình nhà nho khi Hán học đã suy tàn.
Nguyễn Tuân xứng đáng được coi là một nghệ sĩ lớn, một nhà văn hóa lớn; đã để lại cho đời một sự nghiệp văn học phong phú với những trang viết độc đáo, đầy tài hoa.
1. Con người Nguyễn Tuân
– Là một trí thức yêu nước và có tinh thần dân tộc.
+ Yêu tha thiết tiếng mẹ đẻ và những kiệt tác văn chương của dân tộc.
+ Yêu phong cảnh đẹp của quê hương đất nước, những thú chơi tao nhã: uống trà, nhắm rượu, chơi hoa, chơi đẹp chữ, thả thơ v.v…
– Ý thức cá nhân phát triển rất cao:
+ Viết văn để khẳng định cá tính độc đáo.
+ Ham du lịch, tôn thờ “chủ nghĩa xê dịch”
– Là con người rất mực tài hoa:
+ Viết văn, am hiểu hội họa, điêu khắc, sân khấu, điện ảnh, ..vv.
– Là một nhà văn biết quí trọng thật sự nghề nghiệp của mình, coi nghệ thuật là hình thái lao động nghiêm túc.
2. Sự nghiệp văn học và các đề tài chính của Nguyễn Tuân
– Trước cách mạng tháng Tám:
+ Đề tài: Chủ nghĩa xê dịch, vẻ đẹp “vang bóng một thời”, đời sống trụy lạc, được viết trong cảm hứng nhân văn sâu sắc và cái “tôi” trữ tình, độc đáo của nhà văn.
Nguyễn Tuân là một nghệ sĩ tài hoa, một con người có nhân cách. Nguyễn Tuân không còn, nhưng phong cách Nguyễn Tuân thì sống mãi trong văn chương ông để lại cho đời.