Cảm nghĩ của em về ông nội kính yêu
Tê-lê-mác kể lại cảnh người cha của mình là Uy-lít-xơ trở về
Đề bài:
Em hãy viết bài văn nêu cảm nghĩ của em về ông nội kính yêu của mình.
Bài làm:
Ông nội em là sĩ quan quân đội mang hàm đại tá, mới về hưu được mấy năm nay. Gần như suốt cuộc đời, ông sống xa nhà, giờ đây mới có điều kiện chung sống với gia đình, ông em rất vui vì được sống bên cạnh bà em và đàn cháu thân yêu.
Ngày nào cũng vậy, cử tang tảng sáng là ông em dẫn đầu nửa “tiểu đội” cháu nội, cháu ngoại chạy dọc đường làng dẫn ra cánh đồng để hít thở không khí trong lành. Gió sớm mát lộng, không gian thoáng đãng. Em khoan khoái hít căng lồng ngực mùi vị quen thuộc của đất đai, cây cỏ quê hương. Tập thể dục buổi sáng xong, ông nhắc nhở các cháu đánh răng, rửa mặt, ăn sáng và thay quần áo, chuẩn bị đến trường. Nhìn đàn cháu ngoan ngoãn khoanh tay, cúi đầu lễ phép đồng thanh cất tiếng chào, ông em mỉm cười sung sướng: “Ừ! Ông chào các cháu! Nhớ học cho ngoan nhé!”.
Em rất thích tác phong làm việc nhanh nhẹn, dứt khoát của ông. Trước khi làm bất cứ việc gì, ông đều cân nhắc kĩ. ông thường bảo: “Làm việc cũng như đánh trận ấy các cháu ạ! Phải xem xét thật cẩn thận, tìm ra cách thực hiện nhanh nhất và có hiệu quả nhất”. Ông nói được, làm được và rèn luyện cho đàn cháu nề nếp ấy.
Từ ngày ông về, ngôi nhà khang trang, sáng sủa hẳn lên, đồ đạc được sắp xếp gọn gàng đâu vào đấy. Không còn cảnh giày dép, đồ chơi, sách vở bạ đâu vứt đấy bừa bãi như trước đây. Cháu nào phạm lỗi, ông nhẹ nhàng nhắc nhở, ít khi quở mắng. Thấy cách dạy các cháu của ông, bà em bằng lòng lắm.