A. MỤC TIÊU:
– Giúp học sinh có kỹ năng xây dựng cốt truyện và chuyển đổi ngôi kể cho phù hợp.
– Rèn kỹ năng viết đoạn văn lời + văn
B. HƯỚNG DẪN HỌC BÀI:
GV gọi HS thực hiện phần này.
Cả lớp nhận xét.
GV để HS tự do phát biểu đề tài tuỳ ý, phù hợp.
Sau đó HS viết phần MB theo đề tài mình chọn
GV hướng dẫn HS cách lập dàn bài. Yêu cầu dàn bài không dài. Viết ngắn gọn, trình bày mạch lạc các sự việc: + Nguyên nhân. + Diễn biến. + Kết quả HS làm việc độc lập. Trình bày trước lớp. Các bạn nhận xét.
GV để HS làm việc độc lập. Chấm chữa. |
Đề bài: Kể về một kỷ niệm ấu thơ mà em nhớ mãi.
A) Tìm hiểu đề– Thể loại: Tự sự – Nội dung: Kỷ niệm ấu thơ. – Phạm vi: Em nhớ mãi. B) Dàn ý I – MỞ BÀI: Đề tài+ Ngày chia tay mẹ, cha khi mẹ cha phải đi công tác xa. + Một lần không nghe lời cha mẹ, thầy cô. + Một lần nghịch dại. + Ngày đầu tiên đi học. VD: 1 Ngày ấy, tôi còn rất bé nhưng những gì diễn ra trong buổi chia tay mẹ trước khi mẹ đi công tác nước ngoài thì tôi còn nhớ mãi. 2. Trong cuộc đời mình tôi đã gặp rất nhiều người, chơi với nhiều bạn cùng lớp, cùng lừa. Nhưng ấn tượng về ngày đầu tiên gặp Lan khiến tôi còn nhớ mãi. 3. Trong cuộc đời, ai chẳng có những kỷ niệm đáng nhớ của riêng mình. Và em cũng vậy, em đã có những kỷ niệm không thể nào quên. 4. Nhìn sự vật nhớ lại quá khứ: Bức tranh, vết sẹo, cây đàn… Bây giờ, mỗi khi nhìn thấy vét sẹo dài trên trán bé An là tôi lại nhớ như in cái ngày mùng 2 Tết năm ấy, ngày em tôi bị ngã phải vào bệnh viện. II – THÂN BÀI1. Cả đêm hôm trước tôi không ngủ được, cứ nghĩ đến chuyện phải xa mẹ là tôi buồn lặng người đi. + Sáng tôi dạy sớm không làm gì được nhưng tôi cứ quanh quẩn bên mẹ. + Đền giờ, mẹ lên xe ra sân bay, tôi trốn vào phòng đóng cửa lại ngồi khóc: tôi giận mẹ bỏ tôi mà đi. + Được dỗ dành, được giải thích, sau này tôi mới hiểu và ân hận vì đã làm mẹ buồn trong ngày chia tay. 2. Hôm ấy, có một gia đình chuyển về sống cạnh nhà tôi trong khu tập thể. + Ngày từ sáng sớm, mọi người đã xúm lại bàn tán. +Tôi tò mò, hóng hớt và biết trong nhà có cô bé. + Khi tôi nhìn thấy bé Lan, mọi suy nghĩ trước đó dường như tan biến. + Con bé có đôi mắt trong sáng đến lạ kỳ. 3. Chẳng bao giờ tôi quên được cái ngày đầu tiên làm bếp. Bữa ấy, cả nhà đi vắng, tôi lãnh trách nhiệm nấu bữa trưa. Thế là tôi nghĩ ngay đến món mì xào mà mẹ vẫn làm. Đầu tiên, tôi bắc chảo lên bếp… III – KẾT BÀI– Nêu được sự việc kết thúc. – Rút ra được bài học. |