Kể lại một cảnh đẹp ở quê hương em (cánh đồng lúa, dòng sông, biển…)
Bài viết số 2 lớp 7 văn biểu cảm
Tham khảo bài làm của bạn Lê Thị Thu Ái lớp 7A5,trường THCS Phước An
Nếu có ai hỏi tôi:”Bây giờ có một điều ước thì bạn sẽ ước gì?”. Tôi không cần ngẫm nghĩ mà trả lời ngay:”Tôi ước được về quê để tận hưởng cuộc sống thanh bình, yên ả nơi đó.”Trong những lần về quê ngoại chơi, có một đêm trăng rằm đã ghi sâu trong tâm hồn ngay thơ, non nớt của tôi lúc bấy giờ.
Khi cả gia đình vừa dọn mâm cơm chiều ra thì lúc đó trăng cũng đã lên rồi. Lúc này bầu trời cao vời vợi, những đám mây cứ trôi bồng bềnh. Kìa! Xa xa phía chân trời vẫn ửng sáng. Màn đêm nhàn nhạt bao trùm khắp nơi. Vầng trăng đang từ từ nhô lên sau rặng tre đen của làng, tròn vành vạnh. Trăng bây giờ đã lên cao rồi, tỏa sáng khắp mọi nơi. Xa xa phía đầu làng là dòng sông hiền hòa, lóng lánh gợn sóng lăn tăn. Dòng trăng sóng sánh, vàng chói lọi như một đường trăng lung linh dát vàng. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng, tĩnh mịch. Vạn vật say sưa tắm ánh trăng trong. Các chú đom đóm thì chơi trò ú tim bay lượn khắp nơi, trốn ở trong các kẽ lá hay quanh lũy tre. Những vì sao đêm long lanh như ngọn nến đang giúp sức tỏa ánh sáng cùng vầng trăng ấy. Cây cối dựa vào nhau dường như đang chìm vào giấc ngủ. Gió đồng thổi lồng lộng, thảm lúa cứ nhấp nhô, nhấp nhô tới tận mãi chân trời. Nhìn từ xa, tôi cảm thấy làng mình là môtj bức tranh quê thanh bình, tĩnh mịch. Đứng ở sân, ngắm ánh trăng đẹp và nghe khúc nhạc kì diệu của thiên nhiên, tôi cảm thấy lòng mình lâng lâng snagr khoái.
Tôi yêu buổi tối ở quê ngoại tôi, yêu cả ánh trăng kì diệu trong đêm trăng rằm ấy. Nó đã để lại trong tôi một ấn tượng khó phai. Lúc này, chắc mọi người đã đi ngủ hết. Chỉ còn ánh trăng lấp loáng thao thức trong đêm.